Ra đón Bác, có đại biểu Tỉnh hội phụ nữ. Ðồng chí là người dân tộc Tày nhưng lại chọn bộ quần áo dài trắng tân thời.
Biết vậy, Bác hỏi:
- Cô người dân tộc gì?
Ðồng chí nọ lúng túng thưa:
- Thưa Bác, cháu dân tộc Tày trắng ạ.
Bỗng Bác chỉ đúng một đại biểumặc quần áo dân tộc Tày hỏi:
- Thế chú này là dân tộc Tày đỏ à?
Rồi Bác nói vừa đủ nghe:
- Bác đã ở Việt Bắc, không thấy có người phụ nữ dân tộc ít người nào ăn mặc như cháu. Phải biết quý trọng, đừng bỏ áo quần dân tộc mình.
Khi đến thăm Trường Bổ túc văn hóa tỉnh, thấy chỗ ăn, chỗ nghỉ đâu cũng ngăn nắp, sạch sẽ. Bác khen:
- Sạch thế này là tốt. Nhưng chớ để Bác đi rồi thì lại bẩn nhé.
Cuối cùng Bác dặn: Người dân tộc này phải học tiếng nói của người dân tộc khác, để hiểu biết nhau hơn. Sau này ra công tác nếu phải ở vùng không phải dân tộc mình thì làm việc sẽ tốt hơn.
-------------------
(*) Trích trong cuốn sách Chuyện ngày thường về Bác Hồ, NXB Văn hóa dân tộc, trang 99.
Theo báo nhân dân